Menu

Saturday, March 17, 2012




Bạn nhìn chiếc váy tôi mặc, chắc biết Hà Nội sắp vào hạ rồi đó. Tôi yêu những đêm Hà Nội vắng vẻ và buồn sầu như thế này lắm. Nhất là những lúc thấy mình cô đơn. Hà Nội cùng tôi gặm nhấm những nỗi buồn, rải những nỗi nhớ!
Tôi thường thích những nỗi buồn và tôi yêu những giọt nước mắt. Khi tôi còn khóc được...tôi biết mình còn muốn yêu cuộc sống. Nhưng đã lâu lắm rồi tôi ko khóc. Tôi cứ thấy mình ráo hoảnh và cay đắng. Tôi buồn tôi. Và tôi ước một ngày hẹn Hà Nội...ko với nụ cười...mà nên là nước mắt của tôi. 

No comments:

Post a Comment